Em ơi có hay Hà Nội đã vào thu
Có người bảo Hà Nội mùa nào cũng thế thôi, chỉ khác nhau ở mỗi tiết trời. Hà Nội vào thu sẽ có chút se se lạnh. Nhưng đâu chỉ có thế, thật ra mùa thu Hà Nội rất đặc biệt. Và phải chăng chỉ có người Hà Nội mới nhận ra sự giao mùa mãnh liệt và rõ ràng đến thế? Một sự giao mùa phải cảm nhận bằng tất cả các giác quan: từ thị giác để ngắm nhìn sắc vàng của lá, từ thính giác để ngửi mùi hương trong gió se, từ xúc giác để cảm nhận một sáng Hà Nội chớm lạnh sau những ngày nắng oi ả… và đó là khoảnh khắc Hà Nội vào thu.
Hà Nội vào thu có gì khác lạ?
Hà Nội lãng mạn khi sang thu
Thu Hà Nội về, Phố cổ luôn nhộn nhịp cũng sắm sửa cho mình một khuôn áo và diện mạo mới đón thu, Hồ Gươm tĩnh lặng và đẹp đến sững sờ. Hồ Gươm buổi chiều, ánh nắng như dát vàng trên mặt nước, lóng lánh một màu tươi đẹp. Rặng liễu nghiêng mình “chải tóc” xuống hồ, những hàng cây xanh tán lá xum xuê xòa xuống mặt nước đậm nét cổ kính.
Kể về Hà Nội vào thu sẽ thật thiếu sót khi không nói đến mưa. Mưa thu không có âm thanh như những trận mưa rào mùa hạ nhưng mưa có thể làm “nát lòng dâu biển”. Mưa trên những nóc nhà cổ, trên những hàng cây lâu năm là tác phẩm của thiên nhiên, tặng vật của vũ trụ cho mùa thu Hà Nội. Nhìn chiếc lá vàng rơi trong mưa có thể biết đã là mùa thu. Đây có lẽ cũng là một điểm nhấn của thu chăng? Trong đêm mưa, căn gác nhà ai vọng lại bài hát của Trịnh Công Sơn “Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu…”, bức tranh mùa thu Hà Nội bằng âm nhạc đẹp đến mê hồn, say đắm lòng người.
Nồng nàn hương hoa sữa
Đừng ngồi yên khi mùa thu Hà Nội đã về
Hà Nội vào thu dường như không phân biệt thời gian nữa, trong cái se se lạnh của gió heo may bầu trời trở nên cao hơn với một màu xanh ngắt. Nét đẹp và lãng mạn của Hà Nội là nối tiếp nhau, vào bất kỳ thời điểm nào người ta cũng có thể bắt được một nét đẹp hoặc những cảm xúc trong từng góc phố, từng con ngõ nhỏ. Mùa thu không ra phố thì quả là “có lỗi với thời tiết”. Rảo bước trên những con đường như Phan Đình Phùng, Trần Phú, Hoàng Hoa Thám, Hoàng Diệu… đầy những lá vàng rơi, dù là đi dưới cơn mưa lá hay đạp lên những thảm lá vàng đều khiến người ta phải ngẩn ngơ, phải si dại.
No Comments